Niệm Phật hàng ngày trong thất niệm Phật là chúng ta gieo trồng chủng tử thành Phật. Mỗi tiếng niệm Phật là gieo trồng một chủng tử, mười tiếng niệm Phật là gieo trồng mười chủng tử. Nếu mỗi ngày quý vị niệm một triệu lần, quý vị dã gieo trồng một triệu chủng tử. Cứ niệm, đừng lo tâm tán loạn. - HT Tuyên Hóa
Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2009
Thư Chân Hành Giả 13 ( hết ) =
Không tranh, không tham, không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không nói dối.
[b]Tìm Cái Giả Trong Cái Thật[/b]
Ngày 21 tháng 11, 1978
Ano Nuevo , California
Sư Phụ từ giám,
[b] Mẹ của Trời và Đất,
Được sinh ra từ Đạo.
Nhật Nguyệt đều sáng ngời,
Vận hành trong quỹ đạo.
Tính căn nguyên mọi loài:
Thật tuyệt vời vô tận!
[/b]
Thiền Sư Tuyên Hóa
Bài thơ hôm nay trở thành sống động, khi mặt trời vừa ló dạng trên ven biển đẫm ướt nước mưa. Mưa đã hai hôm nay ở Ano Nuevo. Mọi thứ trong thế giới của chúng con đều ẩm ướt. Hơi nước còn nặng trĩu trong không khí, làm bảo hòa không gian vô tận. Ướt ngoài da, ướt trong xương tủy. Sườn núi đầy bụi cát này ửng màu vàng thô của đất, những bụi hoa ngải trắng và cỏ đuôi chồn đã nhú xanh. Cơn mưa làm cảnh vật hân hoan.
Sáng nay mây bị thổi ra xa và mặt trời xuất hiện. Lúc chín giờ sáng có sự chuyển biến; một sự chuyển hóa xảy ra. Sự ẩm ướt bắt đầu nhấp nháy, thay đổi và biến mất. Có thể thấy và cảm nhận giai đoạn ẩm ướt âm tính của chu kỳ thời tiết đạt đến cực điểm và đột nhiên sự khô ráo nảy sanh. Chẳng bao lâu hơi nước bốc ra khỏi quần áo lấm bùn, ra khòi túi ngủ của chúng con, và ra khỏi những vũng nước.[b] Sanh và biến dịch, âm và dương, đều đang tự xảy ra, thật kỳ diệu được chứng kiến. Tất cả đều đúng thời điểm của chúng. Thiên nhiên luôn kiên nhẫn, Đạo dung chứa vạn vật.[/b]
[b]Tu đạo còn được gọi là sự đại chuyển nghịch. Sư Phụ nói “Hãy hướng thiện. Hãy hồi quang phản chiếu trong từng tâm niệm. Hãy thay đổi thói xấu thành tốt. Hãy tìm lại cái chân ngã của mình.”.[/b] Đây là điều mà tất cả những Kinh điển Phật giáo nói với chúng con.[b] Bởi vì người đi trên đường Đạo đem trở lại năng lực trước đây thường chạy ra ngoài do thói xấu, không bao lâu năng lực ánh sáng tích luỹ này sẽ đạt đến điểm nhấp nháy chuyển hóa.[/b] Giống như mặt trời chuyển hóa sự ẩm ướt, quyết tâm hướng thiện và[b] thực hành mang ánh sáng trở vào trong (hồi quang phản chiếu) sẽ chắc chắn đưa hành giả lên con đường cao cả mới mẻ.[/b]
[b]Sẽ có sự sản sanh trí tuệ, một sự thay đổi từ bóng tối thành ánh sáng nội tâm. Cơ thể rỉ sét chuyển hóa thành kim cương, sự ích kỷ do vọng tưởng chuyển hóa thành ngọn đèn phố chiếu Đại Bi. Sanh, thay đổi, quay trở về, chuyển hoá. [/b]
[b]“Nếu quý vị muốn tìm xem cái gì thật sự là chân thật, đừng tìm nó bên ngoài cái giả”[/b], Hòa thượng nói tại Kuantan ở Mã Lai,[b] “Chính ngay trong cái giả quý vị tìm xem cái gì là thật. Và quý vị cần phải rất kiên nhẫn.”.
[/b]
“Làm sao tìm ra cái giả trong cái thật?”, một nam cư sĩ hỏi.
“Kim cương từ lòng đất mà ra, có phải không?” Hòa Thượng trả lời.
[b]Bí quyết có vẻ là sự kiên nhẫn và lòng tin. Ba điều tiên quyết được về thế giới Cực Lạc là Tín, Nguyện, Hạnh (đức tin, tâm nguyện và thực hành).[/b] [b]Tin có thể có nghĩa là không thúc ép Đạo, không ép buộc và tìm cầu kết quả nhanh chóng. [/b]Điều huyền bí của sự thay đổi thời tiết ở Ano Nuevo là sự [b]đúng thời điểm hoàn hảo, không mất công sức.[/b] [b]Sự thay đổi diễn ra chậm chạp và hoàn toàn tự nó, [/b]ẩm ướt chuyển đổi thành khô ráo, âm chuyển đổi thành dương, tất cả xảy ra trong sự hoà hợp hoàn hảo. Như câu thơ nói: “Nhật Nguyệt đều sáng ngời, Vận hành trong quỹ đạo.”.
Dù chúng ta đã đi nhiều con đường sai lầm trước khi chúng ta bắt đầu thực hành Phật pháp, [b]một khi chúng ta nhận ra lỗi lầm và quyết tâm thay đổi là chúng ta đang bước vào quỹ đạo của Giác ngộ. Kiên nhẫn, tin tưởng “đi về hướng thiện, từng bước một,” [/b]như lời Hòa Thượng nói, sẽ chắc chắn mang lại sự Đại Hồi Chuyển. Bây giờ cơn mưa lại đến và gió mùa thu reo vi vu quá mái xe bằng thiếc, là đạo tràng trên bốn bánh xe của chúng con. Chẳng bao lâu nữa mặt trời sẽ mọc và cả một chu kỳ sẽ tiếp tục vận hành trong quỹ đạo. Từ hư không lại có sự sanh ra và biến dịch. “Vi diệu vô tận.”
Đệ tử Quả Chân (Hằng Thật)
Kính Bái.
[b]Nhân Duyên với Phật Tỳ Lô Xá Na[/b]
Ngày 23 tháng 11 năm 1978
Ano Nuevo, California
Sư Phụ từ giám,
Trong Kinh Hoa Nghiêm Ðức Phật có nói:
Thuận theo tâm nguyện hành trì của mọi chúng sanh
Thấy khắp pháp giới đều tịch tĩnh nhất như .
Con vừa thấy điều này thật đúng trong trường hợp những giấc mộng.
[b]“Nguyện lực”[/b]
Phật Pháp rộng lớn, không có ranh giới và sự phân biệt. Các nguyện của chư vị Bồ Tát cũng vậy:
Lại phát đại nguyện : Nguyện ở khắp tất cả thế giới thành Vô thượng Chánh giác,[b] chẳng rời một chân lông mà nơi tất cả chân lông thị hiện sơ sanh, xuất gia, đến đạo tràng, thành Chánh giác, chuyển pháp luân, nhập Niết Bàn, được sức đại trí huệ cảnh giới của Phật trong mỗi niệm thuận theo tâm của tất cả chúng sanh mà thị hiện thành Phật làm cho họ được tịch diệt, dùng Nhứt thiết trí biết tất cả pháp giới chính là tướng Niết Bàn, dùng một âm thanh thuyết pháp làm cho tâm tất cả chúng sanh đều hoan hỷ. Thị hiện nhập đại Niết Bàn mà chẳng dứt hạnh Bồ Tát, thị hiện bực đại trí huệ an lập tất cả pháp. Dùng pháp Trí thông, Thần túc thông, Huyễn thông, tự tại biến hóa khắp tất cả pháp giới.[/b] Rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.
Kinh Hoa Nghiêm - Phẩm Thập Ðịa
Vào tháng Năm năm 1977, khi chúng con bắt đầu khởi hành từ Kim Luân Thánh Tự ở Los Angeles,[b] Sư Phụ đã nói trong một bài giảng rằng tất cả chúng ta trong quá khứ đã cùng với Phật Tỳ Lô Xá Na nghiên cứu Phật Pháp.[/b] Và vào thời xa xưa đó, [b]Sư Phụ đã nói là tất cả chúng ta nên đến Hoa Kỳ để nghiên cứu Phật Pháp tại đó.[/b] “Bởi vậy giờ đây chúng ta cùng nhau đến đây để [b]hòan thành hạnh nguyện của chúng ta. Những nhân duyên trong quá khứ tạo nên lực liên hợp nơi đây[/b], giờ đây lực liên hợp đó tồn tại qua mọi hòan cảnh. Từ vô lượng kiếp trong quá khứ đến nay, các nhân duyên giữa chúng ta với nhau rất sâu đậm…[b] Mọi người đều là Tỳ Lô Xá Na. Tất cả chung quanh quý vị, phía trước, phía sau chung quanh quý vị đều là Phật. Pháp Thân thanh tịnh của Ðức Phật tràn đầy khắp mọi nơi.”[/b]
[b]Tất cả chúng sanh đều có liên quan sâu xa với nhau.[/b] Ai có thể nói chúng ta từng ở đâu trong quá khứ hay sẽ ở đâu trong tương lai để tu Đạo và hòan th ành các hạnh nguyện của chư Bồ Tát ? [b]Không có gì là cố định cả. Cái chúng ta có thể thấy không phải là luôn luôn thật, và cái thật thì chúng ta lại thường không thấy được.[/b] Sư Phụ kết thúc bài giảng với lời bình luận: [b]“Trong giấc mộng, tất cả chúng ta đến đây làm Phật sự”.[/b]
Bình an trong Đạo,
Ðệ tử Quả Ðình (Hằng Triều)
kính cẩn đảnh lễ.
**********
[b]Đau đến cực điểm![/b]
Ngày 3 tháng 1, 1979
Phía dưới Vịnh Bán Nguyệt (Half Moon Bay)
Bồ Tát nguyện rằng mọi chúng sanh đều được cửa thiền thanh tịnh.
Kinh Hoa Nghiêm.
Những thiền giả kiên nhẫn đều biết rằng khi cơn đau xảy đến ở đầu gối , ở mắt cá chân, ở chân và ở lưng sau nhiều giờ ngồi thiền lâu dài, [b]thì hành giá sẽ đạt đến một điểm mà cơn đau thình lình biến mất. Nó giống như cánh cổng mở ra và hành giả đi xuyên qua đến một thế giới khác, không còn phiền não. Đó là một kinh nghiệm kỳ diệu. [/b]
Tuy nhiên, trên đường xuyên qua cổng, [b]cần có lòng quyết tâm và kiên nhẫn không để cho sự khó chịu lay chuyển.[/b]
[b]Những gì người khác không thể chịu đựng nổi, thì quý vị phải chịu đựng. Khi ngồi thiền mọi người đều phải trải qua kinh nghiệm đau chân. Tất cả chúng ta phải đi qua giai đoạn chịu những gì mà người khác không chịu nổi. Và khi chúng ta đến chỗ chịu đựng cơn đau mà những người khác không thể chịu đựng nổi, thì chúng ta có thể được tin vui.[/b]
Đây được gọi là "đi xuyên qua cổng khó vào," và "phá thủng tường cản khó khăn.".
Hòa Thượng Tuyên Hóa, Khai Thị Thiền
Tháng 12, 1997
Trong xe wagon của chúng con, con ngồi trong chỗ trũng nơi băng ghế sau xếp xuống. Để đến chỗ ngồi của mình, Thầy Hằng Triều phải bò qua đầu gối của con ở phía sau. Giờ giấc ngồi thiền của chúng con thì khác nhau,. Vào một buổi tối Thầy Hằng Triều trở vào xe sau khi đứng thiền, vừa đúng lúc đó con đang ngồi thiền và đang đến điểm đau tột cùng ở đầu gối. Con thực sự toát mồ hôi. Thân thể của con đau nhức rất nhiều, nhưng con quyết định chịu đựng. Niềm hạnh phúc phía bên kia cổng thật tuyệt diệu.
Bây giờ chúng ta đang ở trong Thiền đường và vì sao chúng ta không có định lực nào cả ? Quý vị đau một chút thì chịu không nỗi ... thậm chí vì chịu không nỗi, quý vị muốn khóc … quý vị chưa phá xuyên qua cửa đau. Bây giờ, chúng ta muốn phá xuyên qua nó. Chúng ta phá xuyên qua những cửa đau này và chúng ta có thể tự tại với đau nhức .
[b]Lắng Nghe và Suy Nghĩ[/b]
Con lúc đó đang ở tại điểm đau tột cùng và do tánh thiếu kiên nhẫn bình thường của con, lúc đó con đang tự tranh luận xem có thể vượt qua được cổng hay không.[b] Sự đau đớn đã tiếp tục có vẻ lâu như nhiều kiếp. Thật ra chỉ chừng nửa giờ, nhưng con đã sẵn sàng để khóc và kêu la. Nếu một con ruồi hạ cánh trên chân của con thì đó cũng là quá sức chịu đựng của con. Mọi tế bào đều đang căng thẳng để giữ chặt thế ngồi kiết già. [/b]
[b]Đau đến cực điểm, đến điểm mà chúng ta quên là có mình, có người.
[/b]
Lắng Nghe và Suy Nghĩ
Thầy Hằng Triều có một cách khéo để đóng cửa xe với bàn chân của Thầy khi Thầy leo qua chỗ ngồi của con. Thầy dùng những ngón chân để móc vào tay kéo cửa xe và kéo chân vào để đóng. Cửa xe quay và đóng lại mà Thầy không cần phải quay mình lại trong khoang cửa hẹp. Đó là một thao tác điệu nghệ, chỉ có điều là lần này lại không hữu hiệu. Thầy Hằng Triều đã trượt trên mép gờ và rơi với tất cả sức nặng của Thầy ngay trên đầu gối đang chịu đau của con. Úi da! Đau đến cực điểm! Đến thấy cả luồng điện xanh trắng! Quá đau đến nỗi không còn thấy đau nữa!
[b]Làm thế nào có đau được ? Không có cái đau. Dù quý vị làm bất cứ việc gì, quý vị cần phải làm cho tới điểm rốt ráo. Khí quý vị tu hành đến cực điểm, ánh sáng của quý vị chiếu khắp. [/b]
[b]Lắng Nghe và Suy Nghĩ[/b]
Nếu con từng phóng quang thi chắc chắn chính là lần này. Con phải cháy bừng bừng như một ngọn đuốc trong vài giây. [b]Nước mắt ràn rụa – nước mắt của vui mừng. Mũi còn chảy nước và con chỉ có thể cười. [/b]Thật là một cảnh tương nực cười và cái đau thật khổng lồ to lớn. Thầy Hằng Triều xin lỗi, Thầy biết điểm đau này trong việc ngồi thiền, và Thầy thương cảm cho nỗi khổ của con. Câu nói của Thầy: "Có phải tôi đã đưa ông qua cổng?" thật quá đúng. Thầy vừa làm điều đó. Khi mắt con đã khô con nhận ra rằng mình vẫn còn đang ngồi kiết già và con đang ở phía bên kia qua khỏi tường cản khó khăn. [b]Hết còn đau đớn và tâm trí con tĩnh lặng. Không có Hằng Thật và không có Hằng Triều. Không có xe Plymouth và không có Thiền. Đó thật sự là một trạng thái tĩnh lặng. Tu hành Bốn Mươi Hai Thủ Nhãn trong nơi chỗ tĩnh lặng này là một kinh nghiệm hoàn toàn mới mẽ.[/b]
Con không khuyên rằng hành giả tu Thiền nên dựa vào bên ngoài để vượt qua các tường ngăn của Thiền, nhưng có khi [b]những phương tiện bất ngờ xuất hiện để đưa chúng ta vượt qua khi lòng quyết tâm chịu đau của chúng ta vững chắc kiên cố.[/b]
Đệ tử Quả Chân (Hằng Thật)
đảnh lễ.
*********
[b]Chỉ nhìn xem nó phát triển như thế nào! [/b]
Mt. Tamalpais, ngày 18 tháng 3 năm 1979.
Sư Phụ từ giám,
"Chúng ta đang có Thất Quán Âm. Thầy chắc các con có khởi niệm tham, muốn được về Vạn Phật Thành tham gia phải không?[b] Nhưng đừng lo, đối với hai con đang đi Ba Bước Một Lạy, mỗi ngày đều là ngày Đản sanh của Bồ Tát Quán Âm, và mỗi ngày các con đều ở Vạn Phật Thánh Thành ...[/b]"
... Sư Phụ đã nói với như vậy khi đến viếng thăm chúng con vào hôm thứ Sáu. Ngài nói rất đúng. Thất Quán Âm là những ngày rất đặc biệt. Vị Bồ tát Đại Bi ban vui bạt khổ bằng những phương cách vi diệu. [b]Nhất tâm niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Âm chuyển hóa mọi nơi thành Vạn Phật Thánh Thành.[/b]
Mỗi ngày, hành giả đều cảm nhận một kho tàng học hỏi phong phú đó là học hỏi và hành trì Phật giáo.[b] Cốt tủy của việc học hỏi, bài học lớn nhất là học làm con người tốt. [/b]
"Chư Phật tử! Bồ tát lấy đại từ bi làm đầu ... nhờ đó tín lực tăng trưởng... bi mẫn chúng sanh, thành tựu đại bi... trang nghiêm bằng sám hối..."
Kinh Hoa Nghiêm.
[b]Dầu Phật Pháp chứa đựng trí huệ vô thượng, vi tế, thâm sâu, viên mãn diệu trí, nhưng sự áp dụng cao nhất là ngay trong cõi giới chúng sanh. Bằng cách hằng ngày đều hướng về điều thiện, bằng cách dùng lòng từ để làm chúng sanh vui vẻ, dùng tâm bi để chấm dứt đau khổ của chúng sanh, thì mỗi ngày đều là Thất Quán Âm .[/b]
Trong ngày Sư Phụ ghé thăm, chúng con đang lạy trên xa lộ Shoreline đầy nước mưa bùn lầy ở vùng Thung Lũng Tamalpais. Một bà lão đi trên đường lộ, đầu trần và đơn độc .[b] Bà mang đôi giày lôi thôi, thụt cổ vào đôi vai chống lại cơn mưa phùn lạnh lẽo. Xe cộ chạy quá nhanh trên con đường hẹp, suýt đụng bà chỉ trong gang tấc. Bà đi mua đồ tại một tiệm thực phẩm "thuận tiện", sau đó lại lê bước ngang qua chúng con một lần nữa trên con đường về nhà đơn độc. Tâm con thật thương xót cho bà. Sao bà lại liều lĩnh sanh mạng và sức khỏe của mình trên con đường hiểm trở này chỉ để mua thực phẩm để ăn? Gia đình bà ở đâu? Con biết bà có thể đã từng là quyến thuộc của con trong đời quá khứ. [/b]
[b]Có hàng triệu người già trên thế gian này nằm trong hoàn cảnh như bà hoặc còn tệ hại hơn nữa [/b]. Con nghĩ rằng việc thiết lập Phật Pháp ở Tây phương này chắc chắn sẽ đem lại rất nhiều sự thay đổi thái độ của chúng ta đối với người già. [b]Bà lão này cần được chăm sóc. Bà cần những tiện nghi căn bản như thức ăn và chỗ ở để tránh mưa nắng.[/b] Bằng cách [b]làm nhà ở cho các vị cao niên và chăm sóc những người già yếu cô đơn trên thế giới, chúng ta làm những việc thiện và đền đáp phần nào sự từ bi của chư Phật, của cha mẹ, và của các bậc trưởng thượng. Đây là công việc của Bồ tát Quán Âm. Đây cũng là sự hứa hẹn của Vạn Phật Thánh Thành.[/b]
Con nhớ lại gia đình họ Hyatt tại Cambria, cặp vợ chồng trẻ dành riêng chỗ trong nhà họ cho ông già Pappa Joe, người cha bệnh tật của họ. Gia đình họ Hyatt đến thăm chúng con và dẫn theo ông già Joe. Ông được cuốn tròn trong một tấm chăn dầy cộm, khuôn mặt tràn đầy nụ cười. Ông vui sướng mặc dầu tật bệnh, sức khỏe yếu kém . Gương từ bi của gia đình họ Hyatt tỏa tràn ánh sáng thiện lành làm cho ngày ấy rất đặc biệt. Mỗi ngày đều là ngày Bồ tát Quán Âm đối với gia đình họ Hyatt.
Khi con thấy bà lão kia trên đường lộ, [color=#0040FF][b]con nghĩ sẽ tốt biết bao khi mang tất cả những người già cô độc lại với nhau và dạy họ Pháp môn Tịnh Độ,[/b][/color] chia sẻ với họ niềm hỷ lạc của niệm danh hiệu Phật A Di Đà cùng Bồ tát Quán Thế Âm. [b]Làm được công việc này thì Phật giáo đồ sẽ đóng góp rất lớn cho thế giới.[/b]
Sáng nay con có một giấc mơ, giống như quảng cáo trên T.V., giống như thông điệp của Liên Hiệp Quốc. Một người đàn ông và một bé trai đứng cạnh nhau. Cặp mắt bé trai đó mở to đầy kinh ngạc. [b]Người đàn ông nói, dường như đang nói với thầy giáo vào ngày khai trường: "Đây, con trai tôi. Xin hãy uốn nắn nó cho tốt. Xin hãy dạy dỗ nó cho tốt trong ngôi trường của quý vị và hãy chỉ cho nó làm thế nào để trở thành con người tốt."[/b]
Theo sau ông ta là bốn người đàn ông nữa, mỗi người cũng dẫn theo một đứa con trai và cũng lập lại thông điệp trên. Một người nói bằng tiếng Anh, một người nói bằng tiếng Trung Hoa, một người nói bằng tiếng Nhật, một người nói bằng tiếng Pháp.
[b]Sư Phụ luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của nền giáo dục và làm trường học trở thành nơi cung cấp những dạy dỗ thiện tánh căn bản để các em trở thành con người tốt. Đây là con đường dẫn đến quả Phật.[/b]
[b]"Bồ tát có chí hướng rộng lớn không bị hủy hoại. Chí hướng siêng năng tu hành thành tựu tất cả thiện căn, mong cầu học hỏi không ngừng nghỉ." [/b]
Kinh Hoa Nghiêm.
Trường Bồi Đức, Đại học Phật Giáo Pháp Giới, các trường trung tiểu học sẽ được thành lập tại Vạn Phật Thành sẽ rất quan trọng cho thế giới. Các em nhỏ mà chúng con được gặp trên con đường lễ lạy này vẫn còn ánh sáng thanh tịnh và sự tin cậy nhiêt thành. Nếu các em trưởng thành với sự hướng dẫn của các Đạo lý chân thật trong nền giáo dục, nếu các em có thể vượt qua những năm khó khăn của tuổi mới lớn trong một cộng đồng mà mọi người đều tin tưởng thực hành nhân, nghiã, lễ, trí, tín, thì thế giới này sẽ tự nhiên chuyển đổi thành một nơi tốt đẹp hơn. Bằng cách nương theo ánh sáng của Bồ tát Quán Âm và tu hành Pháp Đi Bi, chúng ta có thể hoàn toàn chuyển hóa cốt tủy và tinh thần của nền giáo dục hiện đại về lại đường hướng nên có.
Khi [b]người già vui sướng cầu nguyện hòa bình; người trẻ thích thú khám phá về thế giới, về những tư tưởng vĩ đại, và về những đạo lý chân thật; và khi những người trung niên bận rộn như những vị Bồ tát đang hành Đạo và hồi hướng thiện căn cho toàn Pháp Giới, thì lúc đó mỗi ngày đều là Thất Quán Âm và khắp nơi đều là Vạn Phật Thánh Thành.[/b]
Đây không phải chỉ là một giấc mơ mà chân thật như một niệm kế tiếp trong tâm của chúng ta.[b] Chẳng bao lâu thế giới sẽ biết Chánh Pháp đã tìm ra căn nhà mới tại Tây phương.[/b] Những người như người nông dân tiểu bang Iowa mà chúng con gặp trên xa lộ gần sở thú San Francisco sẽ không còn nói rằng: "Đạo Phật? Tôi nghĩ đó là một tôn giáo ở Á châu. Nhưng các ông là người Hoa Kỳ có phải không ? Các ông có bao giờ đi qua tiểu bang Iowa chưa ?" Con muốn nói: "Vâng, thưa ông. Tôi trưởng thành tại tiểu bang Ohio. Chẳng bao lâu ông sẽ hãnh diện nói với những người láng giềng ở thành phố River rằng con cháu mình đã quy y Tam Bảo, hoặc ngay cả đã xuất gia học Đạo. [b]Chẳng bao lâu các bạn ông sẽ tìm hiểu về ăn chay và tu thiền. Ông có thể sẽ niệm danh hiệu Quán Âm lúc nào không hay. Hãy nhìn xem Phật giáo sẽ phát triển như thế nào!"[/b]
Cuộc Đối Thoại Chúng Ta Muốn Nghe: 1984
"Phật giáo đồ hả? Ồ! Vâng, họ là những người có tấm lòng rộng lớn phải không ? Họ là những nhà giáo dục phải không? Họ lo lắng cho người già, tôi hiểu điều đó. Họ là những người không tranh phải không? Vâng, tôi đã từng nghe về họ. Thực sự tôi đang nghĩ sẽ đặt mua báo dài hạn tờ báo đó để tự mình tìm hiểu. Báo đó gọi là gì? 'Mỹ Phật Hải (Yankee Buddha Sea)', hay tên gì tương tự như thế. Tôi nghe về báo đó trên đài radio mà họ thường đọc hàng tuần. Nghe rất hay, tôi có thể nói như vậy! Tôi thích nhất phần để hát theo mà họ thường tụng theo điệu Nam Mô vị Bồ tát nào đó. Vâng, tôi thường nghĩ Đức Phật là vị Thượng đế Đông phương (Oriental God), nhưng từ bi hỷ xả sao lại mang màu sắc Hoa kỳ giống như bánh mảnh bắp như thế! Vâng, rất đúng."
[b] "Bồ tát khởi niềm hỷ lạc vì luôn quán tưởng khả năng lảm lợi lạc chúng sanh." [/b]
Kinh Hoa Nghiêm.
Những Bảng Hiệu Chúng Con Thích Nhìn:
(treo trên hàng rào, bên ngoài ngọn hải đăng Bồ Câu (Pigeon Point Lighthouse)
CHÚ Ý: Cấm săn bắn, câu cá, giết chóc, đặt bẫy, hay quấy rầy bất cứ sinh vật nào.
Thừa lệnh Tư lệnh bảo vệ vùng duyên hải
(by order of the Commandant, U.S. Coast Guard).
******
Kính thưa Sư Phụ,
Hôm nay tâm con bị kinh ngạc ba lần vì Kinh Hoa Nghiêm và báo Kim Cang Bồ Đề Hải. Mỗi lần con [b]cầm kinh hay báo lên để trích một đoạn kinh văn thêm vào bài viết thì lại lật đến đúng đoạn kinh văn phản ảnh chính xác tư tưởng của con. [/b]Dường như lời kinh trên trang giấy đang nói chuyện với con, dùng chính tư tưởng của con.[b] Cảm giác vô cùng kỳ lạ. Đệ tử chúng con thường quen với việc không thể nghĩ bàn là bậc Thiện tri thức có thể biết tư tưởng chúng con ngay cả trước khi chúng con suy nghĩ; nhưng khi những tờ báo khởi sự phản chiếu tâm của chúng con thì đó là một điều khác![/b]
Vòng Hoa Nghiêm (Flower Garland Round)
[b] Tất cả đều do tâm tạo,
Tất cả đều hiện hữu trong Pháp Giới,
Pháp Giới nằm trong Kinh Hoa Nghiêm.
Kinh điển từ miệng Phật xuất ra,
Phật sống trong tâm của tất cả chúng sanh,
Tất cả chúng sanh sống trong mười Pháp Giới,
Mười Pháp Giới không rời một tâm niệm.
Tất cả đều do tâm tạo![/b]
(lập lại cho đến khi tâm yên tĩnh)
"Từ từ bi và nguyện lực,
Thị hiện thâm nhập các hạnh của tâm địa,
Từ từ tâm được viên mãn,
Các hạnh của trí tuệ không phải cõi giới ảnh hiện."
Kinh Hoa Nghiêm.
Chúng con đã học hỏi được rằng [b]không có tư tưởng, câu viết hay lời nói nào quan trọng bằng một cái lạy yên lặng, thành tâm.[/b] Cái thấy, trực giác, giấc mơ, và những phát hiện do hành trì Pháp thực sự cũng giống như diêm quẹt phản ảnh trên mặt trời. Chính hành động, sự cố gắng, niềm tin trong việc tuân theo lời dạy, và sự bố thí nói lên câu chuyện, một cách không lời. Thật là một sự khám phá! Thực tế hoàn toàn trống rỗng, chân thật. Nhưng đó cũng hoàn toàn là Pháp, sự thật của thực tế giống như là một món quà từ tâm đại từ cùa Đức Phật..
Con tôn kính quay về và nương tựa trong Tam Bảo của tất cả thời gian và không gian.[b] Nguyện hết thảy chúng sanh đều nhớ đến căn nhà bổn lai trong Chánh Pháp. Nguyện tất cả chúng sanh, phản bổn hoàn nguyên về lại cội nguồn thanh tịnh nguyên thuỷ.[/b]
Đệ tử Quả Chân
(Hằng Thật)
đảnh lễ.
********
http://www.dharmasite.net/thuhanhgia.htm
Nguyện đem công đức này hồi hướng cho tất cả chúng sinh trong khắp hư không pháp giới đều được vãng sinh Tây Phương Cực Lạc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét