Thứ Năm, 2 tháng 7, 2009

Thọ giới khổ, giới đau

Không tranh, không tham, không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không nói dối.

Phật cứu kính là gì ? Tôi cũng không biết, cũng không nghĩ khảo bạn, tức nhiên không nghĩ khảo Phật. Làm người bạn muốn làm vĩ nhân chăng ? Muốn làm đại anh hùng, đại hào kiệt chăng ? Ðại anh hùng tức là "Ðại Giác". Ðại Giác tức là Phật. Ðại vô úy (không sợ sệt), mới không sợ đánh, không sợ đau, nếu có thể không còn tướng ta, tướng người, thì không sợ đau. Nếu còn cái "ta" thì sợ đánh, lại sợ đau. Muốn trừ khử chấp cái ta thì không sợ đánh, không sợ đau. Bạn nói "Tại đây làm sao không có cái ta được ?" Bạn ở tại đây, ai lại không ở tại đây ? Không ở tại đây lại là ai ? Cho nên "Vô tại vô bất tại", đó là không có cái ta. Vì vô tại cho nên không có cái ta. Nếu "Có tại", thì "Có cái ta", có tại tức phải "Tự tại", không thể "Tồn tại cái ta". "Có cái ta" thì có phiền não, ngủ không đủ thấy khó chịu, ăn ít cảm thấy đói, mặc ít lại sợ lạnh, đều do có cái ta tác quái. Nếu muốn không còn cái ta, thì phải ngồi thiền. Ngồi thiền thì đặng :

"Không người không ta Quán Tự Tại, Chẳng không chẳng có thấy Như Lai".

Thấy Như Lai pháp thân, tức là thấy bản lai diện mục của bạn. Cho nên phải nhẫn nhục, nhẫn đau nhẫn khổ, đánh đuổi hết thảy khốn nạn, chứng đắc hết thảy khoái lạc. Chuyện thiên hạ không thể một sớm một chiều mà có thể viên mãn được, phải nhẫn nhục, tâm thường hằng, dũng mãnh, kiên cố mới đặng thành công.

Ngồi thiền nếu không bị cảnh giới làm lay chuyển thì đạt được tâm bất động, thì có một chút định lực. Nếu có chút định lực thì sẽ sinh một chút huệ lực. Có một số người nghĩ muốn thọ giới, thật ra chúng ta đang ngồi thiền, đã thọ giới rồi. Thọ giới gì ? Thọ giới khổ, giới đau.

Các vị ngồi một long tham thiền, tham câu :"Niệm Phật là ai ?" Miên miên không ngừng, mật mật không quên, chỉ cứ tham thiền. Như vậy thì các vị có cơ hội tạo tội chăng ? Có vọng tưởng giết người chăng ? Nhứt định là không. Hoặc các vị có nghĩ ăn trộm chăng ? Cũng không. Các vị tham thiền thì tức không giết người, lại không ăn trộm, thì đó không phải là đã trì giới sao ! Tham thiền tức là trì giới, không trì mà trì, liền sinh định lực. Nếu các vị không tham thiền, mà vọng tưởng sát sinh, ăn cắp, tà dâm, nói dối, uống rượu .v.v., dù chỉ trong một niệm cũng là tạo tội.

Tham thiền không khởi vọng tưởng, thì không trì giới mà trì. Tham thiền thì lại không định mà định. Tuy nhiên chân đau cũng chịu đựng không động, từ từ tài bồi định lực. Có định lực tự nhiên sẽ sinh huệ lực. Tham thiền tức là "Siêng tu giới định huệ, tức diệt tham, sân, si". Tham thiền mới đầy đủ tất cả các pháp, tham thiền thì càng tham càng có trí huệ. Cho nên "Vàng thật thì không sợ lửa", phải chịu đau.

Tại đây là lò luyện thành thân kim cang bất hoại. Có một số người nói, ngồi thiền thật là quá khổ, vậy thì ai biết khổ ? Bạn nói "Tôi biết khổ". Bạn lại là ai ? Giả sử bạn tại thân của bạn, nếu như bạn chết thì thế nào ? Bạn chết rồi thì bị người đánh cũng không biết đau. Bất cứ khổ thế nào cũng thọ được, tức nhiên chết rồi. Vấn đề gì cũng không còn nữa, các vị hiện tại cũng có thể làm như người chết,

"Nếu muốn người không chết, Hãy làm người sống như đã chết".

Bạn thử làm người sống như đã chết, thì không tham, không sân, không si. Tôi hiện tại tuy chưa chết, nhưng cũng giống người đã chết đi không khác. Không khởi tâm tham, không khởi tâm sân, không khởi tâm si. Bạn nếu muốn chấm dứt sinh tử, thì trước hết phải làm "Hoạt tử nhân" (người sống như đã chết), không nên nghĩ nhiều, chỉ cần chịu ngồi thiền.

Hôm nay là ngày thứ nhất, các vị cũng chưa cảm giác thế nào là khổ. Ðợi các vị tham quá vài tuần mới cảm thấy khổ mà không khổ. Chúng ta đả thiền thất, từ ba giờ sáng đã bắt đầu dụng công, đến 12 giờ khuya mới đi ngủ. Sợ có người chịu khổ không được, liền chạy về nhà, sự việc trên thế giới hầu hết như vậy.

"Thái quá" chịu không được, "Bất cập" chịu cũng không được, cho nên tốt nhất là giữ trung đạo. Có một số người, còn nhập "Ngủ tam muội". Hiện tại chúng ta có đạo tràng, tu hành toàn thiện như thế này, có thể nói là cảm ứng mười phương chư Phật, và những người tinh tấn dụng công, nếu chân chánh dụng công, thì một người cũng không cho rằng ít, bằng không một vạn người, cũng không thể nói là nhiều. Vì người ở đây đều phát tâm đại bồ đề dụng công tu hành. Như trong Kinh Pháp Hoa có nói : "Chân tinh tấn, mới gọi là chân pháp cúng dường".

Chúng ta tuy không đốt thân cúng Phật, nhưng không sợ khổ mà dụng công tu hành, cũng có thể cho rằng dùng thân cúng Phật, đặng minh tâm kiến tánh, chân chánh nhận thức chính mình. Tức nhiên pháp, tài và bạn tu đầy đủ, có đạo tràng toàn thiện, cũng phải có người tu đạo. Phật Thích Ca Mâu Ni, tại núi Tuyết Sơn tu sáu năm, mỗi ngày chỉ ăn một hạt mè. Sau đó đến cây bồ đề chứng quả. Hậu thế xưng các nơi đó là Thánh địa, cho nên "Nhân kiệt địa linh", phàm là có Thánh nhân đến nơi nào, dù là nơi đó tầm thường, cũng biến thành "Thánh xứ". Nếu chỉ có Thánh xứ (đất Thánh), mà không có Thánh hiền, cũng là tầm thường, cho nên "Thiên thời không như địa lợi, địa lợi không như nhân hòa".

Chúng ta phải ở nơi Thánh xứ, mà tạo Thánh nhân, A La Hán, Bồ Tát và Phật. Ai không sợ khổ, thì có thể thành Phật. Nếu ai sợ khổ, cũng có thể thành Phật, nhưng phải đợi thời cơ thành thục, mới có thể thành Phật. Tôi có một lời nguyện rằng : "Phải đợi tất cả đệ tử của tôi, thành Phật hết, thì tôi mới thành Phật". Cho nên tôi biết các bạn tương lai, đều sẽ thành Phật. Tức nhiên tôi đối với các vị, ký thác kỳ vọng to lớn như thế, các vị không thể cô phụ đợi chờ tôi.

Không có nhận xét nào: